Pages

Subscribe:

Người đóng góp cho blog

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Tặng quà giáng sinh hấp dẫn cho bé


Giáng sinh này bố mẹ sẽ tặng quà gì cho bé? Những món quà dưới đây sẽ là gợi ý thú vị cho gia đình bạn.

Quà tặng phat qua giang sinh truyền thống

Hàng quà tặng Noel rất phong phú và nhiều mẫu mã mới: Ủng, mũ, bộ đồ ông già Noel, thiên thần, người tuyết, ông già cầm gậy... bằng vải nhũ.

Một số sản phẩm lạ và đẹp như búp bê hình người tuyết được gắn trên lò xo, có thể lắc lư. Đặc biệt nhất là các mẫu ông già Noel có gắn bộ phận cảm ứng. Một số mẫu khi có người đi qua sẽ cất tiếng hát, chào hoặc cười bằng tiếng Anh. Với mẫu ông già Noel nhảy dù, nếu bé cười hoặc hắt xì thì ông già Noel sẽ bật dù và nhảy xuống.

[​IMG]

Ông già phat qua Noel có thể hát, thổi kèn... lắc lư mình rất sinh động

Ngoài ra còn có mẫu ông già Noel ngồi xích đu, ông già Noel vai mang quà đu dây, ông già Noel ngồi trên mặt trăng, ông già Noel đánh trống và chơi bản nhạc Jingle bells... Giá mỗi món từ 100.000-250.000 đồng. Ngoài ra mặt nạ ông già Noel cũng rất đáng yêu, tùy theo kích cỡ mà mỗi mặt nạ có giá từ 10.000-35.000 đồng.

Sách - món quà kì diệu cho tâm hồn trẻ

"Chuyện kể rằng có một "Gã khổng lồ hay sốt ruột", gã đã gỡ liền một lúc 24 tờ lịch để mong cho đêm Noel chóng tới. Gã lấy hết tivi của dân làng. Gã chỉ đồng ý trả lại tivi cho dân làng với điều kiện hàng đêm dân làng phải thay phiên nhau đến kể cho gã khổng lồ một câu chuyện cho đến tận đêm Noel . Thế rồi những câu chuyện vui đã khiến cả làng tập trung cùng gã khổng lồ lắng nghe và rồi chẳng ai còn thiết đến cái tivi nữa". (Trích "24 câu chuyện vui đón Nô - en").

[​IMG]

Sách cho đêm Noel sẽ là món quà hay cho bé

Với cùng một kết cấu gồm 24 câu chuyện nhỏ dành cho mỗi đêm từ Ngày mồng 1 tháng 12 đến đêm Nô- en 24 tháng 12, "24 câu chuyện vui đón Nô-en" và "Mùa Giáng Sinh diệu kì" đã làm nên một không khí Giáng Sinh đặc trưng. Nếu "24 câu chuyện vui đón Giáng Sinh" là những câu chuyện vui nhộn hài hước thì "Mùa Giáng Sinh diệu kì" là những câu chuyện cổ tích thần tiên về Nô- en vô cùng xúc động.

Tặng cho bé một quyển sách hay, cảm động và không kém phần vui nhộn, đọc cho bé nghe những câu chuyện Noel sẽ khiến bé thích thú.

Thị trường sách vẫn như mọi năm, những quyển sách như "Chuyện kể cho bé trước đêm Noel", "Những câu chuyện chờ đón Giáng Sinh" hay "Cuộc đời và những cuộc phiêu lưu của Santa Claus"... sẽ là gợi ý hay cho các mẹ.

Ngoài ra, những bộ truyện thiếu nhi dài kì như: Bộ truyện tranh Doremon hay những tuyển tập hạt giống tinh thần được bày bán nhiều tại các cửa hàng sách, truyện thiếu nhi cũng là món quà nhiều ý nghĩa.

Món đồ chơi yêu thích

Hẳn là bé sẽ đặc biệt thích một món đồ chơi nào đó, và đang hào hứng chờ đón đúng món quà đó cho đêm Giáng sinh?

[​IMG]

Bộ đồ chơi robo trái cây, hoặc đồ chơi gỗ lắp ghép sẽ khiến bé thích thú

Bé sẽ thích gì nào? Bé trai có thể rất say mê với Scooter, ôtô, canô, robot, tàu hỏa, bộ lắp ráp Lego, laptop dạy tiếng Anh, xe đua, máy bay, xe điều khiển, nhào lộn, tàu chiến, mô hình chiến hạm... Còn những đồ dành cho bé gái bao giờ cũng mềm mại hơn như búp bê, đàn, gấu bông Teddy.

Tại Hà Nội, phố Lương Văn Can và Hàng Mã là hai tuyến phố tập trung nhiều cửa hàng đồ chơi. Ngoài ra, bạn có thể đến các siêu thị, Tràng Tiền Plaza hay bất cứ shop đồ chơi trẻ em nào.

Còn ở Sài Gòn, con phố Hai Bà Trưng gần nhà thờ Tân Định bày bán nhiều đồ chơi. Tại nhà thờ Tân Định giá đồ chơi mềm hơn ngoài cửa hàng một chút.

Đêm tiệc Giáng sinh hoàn hảo với các món ăn

Mẹ nào khéo tay, hãy làm những chiếc bánh kem, bánh khúc cây thật ngon cho con nhé!

[​IMG]

Bánh khúc cây, hoặc socola có dấu ấn Noel sẽ đem không khí

Giáng sinh tới ngôi nhà bạn

Đây cũng là món quà Giáng sinh ý nghĩa dành cho bé và cả gia đình. Còn gì tuyệt hơn là việc, ngồi quây quần trong căn phòng ấm ấp, cùng ăn bánh đón Noel.

Socola, bánh kem... cũng sẽ là món quà hay cho bé. Các mẹ có thể mua bánh tại các quầy bánh lớn hoặc đặt bánh homemade.

Gợi ý các mẹ cách tặng quà khiến bé thích thú nhé!

Trong thế giới của bé, ông già Noel là một nhân vật kỳ bí và mang nhiều ý nghĩa. Vì thế một món quà do ông già Noel tặng bao giờ cũng mang lại sự bất ngờ thú vị cho con hơn so với việc được nhận từ bố mẹ. Có hai cách để con bạn có thể được nhận quà từ ông già Noel:

Cách 1: Bạn mua quà và bí mật để và một chiếc tất treo ở đầu giường hoặc giấu ở một chỗ nào đó để bé có thể tìm thấy. 12h đêm hoặc sáng sớm ngủ dậy bé sẽ được nhận quà với niềm tin rằng đó là món quà do ông già Noel tặng.

Cách 2: Dùng dịch vụ ông già Noel tặng quà. Bạn đặt quà và hẹn một giờ nhất định, người đóng giả ông nhà Noel sẽ mang quà đến tận nhà bạn để tặng bé, hát, kể chuyện và nói lời chúc Giáng Sinh an lành tới cả gia đình bạn. Nếu bạn muốn có những lời nhắn nhủ đặc biệt tới con mình thì chỉ cần nhắn trước với dịch vụ và ông già Noel sẽ chuyển lời tới bé.

Đêm Noel sẽ rất tuyệt vời với tâm hồn trẻ thơ, các mẹ hãy nhanh tay lựa chọn quà cho con nhé, Giáng sinh sắp tới rồi!


Giáng sinh này bố mẹ sẽ tặng quà gì cho bé? Những món quà dưới đây sẽ là gợi ý thú vị cho gia đình bạn.

Xem thêm : du lịch Đà Lạt ngày noel tại đây Giáng sinh này bố mẹ sẽ tặng quà gì cho bé? Những món quà dưới đây sẽ là gợi ý thú vị cho gia đình bạn.

Quà tặng phat qua giang sinh truyền thống

Hàng quà tặng Noel rất phong phú và nhiều mẫu mã mới: Ủng, mũ, bộ đồ ông già Noel, thiên thần, người tuyết, ông già cầm gậy... bằng vải nhũ.

Một số sản phẩm lạ và đẹp như búp bê hình người tuyết được gắn trên lò xo, có thể lắc lư. Đặc biệt nhất là các mẫu ông già Noel có gắn bộ phận cảm ứng. Một số mẫu khi có người đi qua sẽ cất tiếng hát, chào hoặc cười bằng tiếng Anh. Với mẫu ông già Noel nhảy dù, nếu bé cười hoặc hắt xì thì ông già Noel sẽ bật dù và nhảy xuống.

[​IMG]

Ông già phat qua Noel có thể hát, thổi kèn... lắc lư mình rất sinh động

Ngoài ra còn có mẫu ông già Noel ngồi xích đu, ông già Noel vai mang quà đu dây, ông già Noel ngồi trên mặt trăng, ông già Noel đánh trống và chơi bản nhạc Jingle bells... Giá mỗi món từ 100.000-250.000 đồng. Ngoài ra mặt nạ ông già Noel cũng rất đáng yêu, tùy theo kích cỡ mà mỗi mặt nạ có giá từ 10.000-35.000 đồng.

Sách - món quà kì diệu cho tâm hồn trẻ

"Chuyện kể rằng có một "Gã khổng lồ hay sốt ruột", gã đã gỡ liền một lúc 24 tờ lịch để mong cho đêm Noel chóng tới. Gã lấy hết tivi của dân làng. Gã chỉ đồng ý trả lại tivi cho dân làng với điều kiện hàng đêm dân làng phải thay phiên nhau đến kể cho gã khổng lồ một câu chuyện cho đến tận đêm Noel . Thế rồi những câu chuyện vui đã khiến cả làng tập trung cùng gã khổng lồ lắng nghe và rồi chẳng ai còn thiết đến cái tivi nữa". (Trích "24 câu chuyện vui đón Nô - en").

[​IMG]

Sách cho đêm Noel sẽ là món quà hay cho bé

Với cùng một kết cấu gồm 24 câu chuyện nhỏ dành cho mỗi đêm từ Ngày mồng 1 tháng 12 đến đêm Nô- en 24 tháng 12, "24 câu chuyện vui đón Nô-en" và "Mùa Giáng Sinh diệu kì" đã làm nên một không khí Giáng Sinh đặc trưng. Nếu "24 câu chuyện vui đón Giáng Sinh" là những câu chuyện vui nhộn hài hước thì "Mùa Giáng Sinh diệu kì" là những câu chuyện cổ tích thần tiên về Nô- en vô cùng xúc động.

Tặng cho bé một quyển sách hay, cảm động và không kém phần vui nhộn, đọc cho bé nghe những câu chuyện Noel sẽ khiến bé thích thú.

Thị trường sách vẫn như mọi năm, những quyển sách như "Chuyện kể cho bé trước đêm Noel", "Những câu chuyện chờ đón Giáng Sinh" hay "Cuộc đời và những cuộc phiêu lưu của Santa Claus"... sẽ là gợi ý hay cho các mẹ.

Ngoài ra, những bộ truyện thiếu nhi dài kì như: Bộ truyện tranh Doremon hay những tuyển tập hạt giống tinh thần được bày bán nhiều tại các cửa hàng sách, truyện thiếu nhi cũng là món quà nhiều ý nghĩa.

Món đồ chơi yêu thích

Hẳn là bé sẽ đặc biệt thích một món đồ chơi nào đó, và đang hào hứng chờ đón đúng món quà đó cho đêm Giáng sinh?

[​IMG]

Bộ đồ chơi robo trái cây, hoặc đồ chơi gỗ lắp ghép sẽ khiến bé thích thú

Bé sẽ thích gì nào? Bé trai có thể rất say mê với Scooter, ôtô, canô, robot, tàu hỏa, bộ lắp ráp Lego, laptop dạy tiếng Anh, xe đua, máy bay, xe điều khiển, nhào lộn, tàu chiến, mô hình chiến hạm... Còn những đồ dành cho bé gái bao giờ cũng mềm mại hơn như búp bê, đàn, gấu bông Teddy.

Tại Hà Nội, phố Lương Văn Can và Hàng Mã là hai tuyến phố tập trung nhiều cửa hàng đồ chơi. Ngoài ra, bạn có thể đến các siêu thị, Tràng Tiền Plaza hay bất cứ shop đồ chơi trẻ em nào.

Còn ở Sài Gòn, con phố Hai Bà Trưng gần nhà thờ Tân Định bày bán nhiều đồ chơi. Tại nhà thờ Tân Định giá đồ chơi mềm hơn ngoài cửa hàng một chút.

Đêm tiệc Giáng sinh hoàn hảo với các món ăn

Mẹ nào khéo tay, hãy làm những chiếc bánh kem, bánh khúc cây thật ngon cho con nhé!

[​IMG]

Bánh khúc cây, hoặc socola có dấu ấn Noel sẽ đem không khí

Giáng sinh tới ngôi nhà bạn

Đây cũng là món quà Giáng sinh ý nghĩa dành cho bé và cả gia đình. Còn gì tuyệt hơn là việc, ngồi quây quần trong căn phòng ấm ấp, cùng ăn bánh đón Noel.

Socola, bánh kem... cũng sẽ là món quà hay cho bé. Các mẹ có thể mua bánh tại các quầy bánh lớn hoặc đặt bánh homemade.

Gợi ý các mẹ cách tặng quà khiến bé thích thú nhé!

Trong thế giới của bé, ông già Noel là một nhân vật kỳ bí và mang nhiều ý nghĩa. Vì thế một món quà do ông già Noel tặng bao giờ cũng mang lại sự bất ngờ thú vị cho con hơn so với việc được nhận từ bố mẹ. Có hai cách để con bạn có thể được nhận quà từ ông già Noel:

Cách 1: Bạn mua quà và bí mật để và một chiếc tất treo ở đầu giường hoặc giấu ở một chỗ nào đó để bé có thể tìm thấy. 12h đêm hoặc sáng sớm ngủ dậy bé sẽ được nhận quà với niềm tin rằng đó là món quà do ông già Noel tặng.

Cách 2: Dùng dịch vụ ông già Noel tặng quà. Bạn đặt quà và hẹn một giờ nhất định, người đóng giả ông nhà Noel sẽ mang quà đến tận nhà bạn để tặng bé, hát, kể chuyện và nói lời chúc Giáng Sinh an lành tới cả gia đình bạn. Nếu bạn muốn có những lời nhắn nhủ đặc biệt tới con mình thì chỉ cần nhắn trước với dịch vụ và ông già Noel sẽ chuyển lời tới bé.

Đêm Noel sẽ rất tuyệt vời với tâm hồn trẻ thơ, các mẹ hãy nhanh tay lựa chọn quà cho con nhé, Giáng sinh sắp tới rồi!


Giáng sinh này bố mẹ sẽ tặng quà gì cho bé? Những món quà dưới đây sẽ là gợi ý thú vị cho gia đình bạn.

Xem thêm : du lịch Đà Lạt ngày noel tại đây

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Có một qua ngày đầu tiên Avenue

Có một qua ngày đầu tiên Avenue, trên đường tôi thường mất khi tôi về nhà. Nó bắt đầu từ một vòi, mà tôi nghi ngờ có cái gì để làm trong nhiều cách với đầu của nó, và chạy xuống đầy đủ một nửa khối. Nếu một số cộng sự trang nghiêm của tôi trong các ủy ban khác nhau của tỉnh táo vượt sỉ nhục có thể nhìn thấy tôi "lấy nó" không phải một lần, nhưng hai hoặc ba lần, với một nhím rách rưới bám vào từng váy áo của tôi, tôi sợ, tôi sợ tôi có thể bị mất đẳng cấp, để đặt nó nhẹ. Tuy nhiên, trẻ em thích nó, và do đó, tôi, nhiều như các nghiên cứu sinh nhỏ trong khối tiếp theo của họ thưởng thức "trượt băng trên một" trong máng xối, với bám vào càng ít gỗ xoắn vào dây đai để giữ skate chặt.

Trong tầm nhìn slide của tôi, tôi vượt qua sau khi một cơn bão lớn giữa bức tường cao chót vót của tuyết ở phía trước của một trường công lập mà trong nhiều năm là người duy nhất trong thành phố mà đã có một sân chơi ngoài trời. Nó đã được giành lại từ cõi chết vì lợi ích của người sống, bởi sự lên án của một chôn lấp đất cũ, sau nhiều năm nỗ lực. Nhà trường đã bao giờ kể từ khi là một trong những sáng nhất, thành công nhất trong thị trấn. Các snowbanks triển lãm các tác phẩm của các chàng trai, tất cả trong số họ từ khu chung cư xung quanh. Chúng được hình thành bức tường thường xuyên với lan can rèn khéo léo và đôi khi không có hiệu ứng nghệ thuật ít. Một mùa đông các bức tường cao hơn nhiều so với cái đầu của một người đàn ông, và các đường giữa họ quá hẹp mà một tai nạn kỳ lạ đã xảy ra, mà đến gần là gây tử vong. Một toa xe khép kín với một hàng hóa của gừng-bia đã bị bắt giữa họ và khó chịu. Bia xuất hiện, và cậu bé của người lái xe, người bên trong và không thể nhận ra, đã được cứu sống chỉ với nhiều rắc rối từ hiểm họa đôi bị bóp chết và bị chết đuối trong cơn lũ đột ngột.

Nhưng Ven! Cho phép bất kỳ một ai muốn nhìn thấy thực dân chủ New York lúc chơi có một chuyến đi vào một đêm như vậy qua các đường phố lên thị trấn mà nhúng phía đông và phía tây vào các động mạch lớn của lưu lượng truy cập, và xem các điểm tham quan ở đó khi nước Mỹ non trẻ đang trong vinh quang của nó . Chỉ trong trường hợp có nguy hiểm từ giao cắt đường sắt làm cảnh sát can thiệp để ngăn chặn sự vui vẻ. Trong tất cả các khối khác mà họ kín đáo đóng một mắt, hoặc tìm cách khác. New York là đầy đủ của Ven-slide tuyệt vời nhất, và không có một trong số họ không được làm việc thêm giờ khi tuyết là trên mặt đất. Có khả năng trong các sườn núi của "Acropolis" và nhà thờ Parkway vẫn chưa chưa phát triển đến mức độ đầy đủ của họ; nhưng bất cứ nơi nào người dân chèn ép, nó quay ra mà không có thời gian làm việc để tận hưởng niềm vui bất cứ khi nào và ngay sau dịp như cung cấp.

Có một ngọn đồi trên trên Avenue A, gần Công viên sông Đông, đó là điển hình theo những cách nhiều hơn một. Để nó trở thành con cái của các khu chung cư với bob-xe trượt tuyết của họ và "bụng whoppers" tạo thành từ các bit của hội đồng quản trị, đôi khi không có vận động viên, và các cô gái từ những ngôi nhà đẹp phải đối mặt công viên và dọc theo Tám mươi sáu phố, trong họ togs xe trượt băng với mũ và tua, và thể tham gia bằng cách nghiên cứu sinh trẻ của họ, chỉ là một chút thanh lý khoản để bật lên mũi của họ tại triển lãm loang lổ. Nhưng họ sớm quên đi rằng trong những niềm vui của trò chơi. Họ đi xuống, giàu và nghèo, trẻ em trai và trẻ em gái, người đàn ông và phụ nữ, với tiếng hét của niềm vui như tuyết dường như bay từ dưới họ, và ánh đèn lấp lánh xa lên đường đến gần hơn và gần hơn với tốc độ rất nhanh. Slide được lót trên cả hai mặt với một đám đông vui vẻ của người lớn tuổi, người cười và vỗ tay không kém các xe trượt tuyết nghèo và tờ linh hoạt của phả hệ tự hào hơn, đôn đốc trên đám trở về mà toils thở hổn hển lên dốc để có vị trí của nó trong dòng một lần hơn. Cho đến nay vào ngày trẻ nào vang lên đường với niềm vui của lễ hội mùa đông của người dân.

Trên các đường phố đường sắt thủ kho vẫn còn chiến đấu "giữa các cuộc gọi" với cuối cùng của ngày mùa thu, nhiệt thành muốn nó có thể là cuối cùng của mùa giải, khi tiếng nổ! đến sweeper lớn dọc theo đường, nâng cao một cơn lốc tuyết và bụi bẩn mà bespatters anh và lá cờ mới được làm sạch của mình với sạng đi lạc từ chổi của nó, cho đến khi, hết kiên nhẫn, và tịch thu cuối cùng, mặc dù bản thân mình, bởi tinh thần điều, ông giọt chổi và xẻng và tham gia các trẻ em ném các sweeper lần lượt. Các motorman vịt đầu, bướu vai của mình, và những nụ cười. Các cơn lốc quét trên, tiếp theo là một trận mưa tuyết, và biến mất trong khoảng cách mờ.

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

Trong hai lớn tuyết bão của một mùa đông

Trong hai lớn tuyết bão của một mùa đông gần đây, khi lưu thông trên đường cho một mùa giải bị gián đoạn, và trong trận bão tuyết lớn của năm 1888, khi nó được hoàn toàn bị đình chỉ, thậm chí trên đường cao, và tin tức đến với chúng tôi từ Boston chỉ bằng cáp qua London, nó đã cười và nhanh nhạy một đám đông gặp phải nặng nề trôi qua. Đó là nếu như cứu trợ thực sự đã đến với việc dỡ bỏ sự căng thẳng của cuộc sống hiện đại của chúng ta và tái phát tạm thời vào cách chậm đi của cha ông chúng ta. Ra ở Queens, nơi chúng tôi đã tuyết bị ràng buộc trong nhiều ngày, chúng tôi đã đi về đào một ra một và hành xử giống như rất nhiều chàng trai, một khi chúng ta đã thực hiện chắc chắn rằng văn phòng sẽ phải bận tâm riêng của mình cho một mùa giải.

Đó là, tuy nhiên, chưa đến một quận ngoại thành có để đi nếu anh ta muốn bắt tinh thần thực sự của con người mà là ở nước ngoài tại thành phố trong một cơn bão tuyết, hoặc những con đường nơi người giàu, mặc dù tuyết để họ có thể cũng là một sang trọng sản; hoặc thậm chí đến các con sông, hấp dẫn như họ đang có trong sự hùng vĩ hoang dã tràng Bắc cực từ cột đề và gian lận; với nồi hơi đến, bọc thép trong sáng trắng, chọn theo cách của họ như circumspectly giữa các tảng như thể họ đang hướng Vịnh Baffin thay vì sông Hudson; và với bầy của họ nhanh chóng biển mòng biển, một số người da trắng không tì vết, những người khác như gỉ và bụi bặm như ăn xác thối mà cho thời gian được họ thay thế ineffectually, tất cả trong số họ tham lam ý định khi giành giật từ các dòng thực phẩm mà họ không còn tìm thấy ngoài Hook. Tôi muốn bạn cũng đủ để nán lại với tôi trên sông cho đến khi cơn bão qua đi, và xem cảnh hoàng hôn kỳ diệu mà tràn ngập bầu trời phía tây với màu sắc của màu xanh lá cây và vàng mà không có bàn chải của họa sĩ bao giờ phù hợp; và khi màn đêm đã giảm bức màn, để xem đèn nhấp nháy ra từ tòa nhà cao tầng trong câu chuyện sau khi câu chuyện cho đến khi nó là, nếu như nơi chốn thần tiên của những giấc mơ thời thơ ấu của chúng tôi nằm đó trên các vùng biển ấp nằm trong tầm tay của bàn tay chết.

Đẹp vì đây là, nó là không ai trong số chúng tôi sẽ đưa bạn, tuy nhiên, để cho bạn thấy tinh thần của mùa đông ở New York. Không để "con đường", nơi mà xung đột truyền thống cho magnum rượu sâm banh được tiến hành vẫn còn; hoặc với đường khác xa hơn về phía đông khi mà những người trẻ và người già, quá, cho rằng vấn đề, có rơm-rides đến Đảo thành phố, có ăn ngao chowder, như thế mà không phải là để được tìm thấy, người ta nói, trong hoặc ngoài Manhattan. Tôi sẽ dẫn bạn, thay vào đó, xuống giữa các khu chung cư, ở đâu, mayhap, bạn nghĩ để tìm chỉ đau khổ và u ám, và giá thầu bạn quan sát những gì diễn ra ở đó.

Tất cả các đêm tuyết rơi đều đặn và âm thầm, chọn lọc vào mỗi nook và góc và tìm kiếm ra tất cả các điểm tối, cho đến khi ngày đến nó chợt nhận ra khi một thành phố mantled trong trắng không tì vết, tất cả các bụi bẩn và bẩn thỉu và xấu xí đi ra khỏi nó , và tất cả những âm thanh khắc nghiệt của đường phố có nghĩa là im lặng. Thủ kho mở cửa nhà mình và rùng mình khi nghĩ công việc của xúc, với cảnh sát và "thông báo" của mình để nhanh nó lên; rùng mình hơn khi nghe cậu bé nhỏ trên cầu thang với các lưu ý báo hiệu rắc rối trong tiếng hét vui mừng của mình, và lấy một nắm vững chắc hơn trên chổi của mình. Nhưng báo động của ông là không cần thiết. Cậu bé đã có mối hận thù khác trên tay. Băng đảng của ông đã được cho ăn chất béo một mối thù xưa chống lại các chàng trai trong khối tiếp theo hoặc khối ngoài, chờ đợi cơn bão đầu tiên để lau nó ra trong tuyết, và ngày mở ra với một cuộc giao tranh nhanh giữa các máy chủ đối lập. Trong trường kế hoạch cho chiến dịch đã được hoàn thiện, và khi nó đã được ra khỏi họ gặp nhau trong vườn trắng, được biết đến với các thư mục như Tompkins Square, truyền thống đấu tay đôi đất của mức thấp hơn East Side; và có xảy ra sau một trận chiến như Homer đã có thể yêu để hát.

Full nhiều một chàng trai rơi vào battlements đã được ném lên một cách vội vàng, chỉ tăng trở lại và chiến đấu cho đến khi một "mưa lớn", đúc rút ra trong máng xối và đặt ra để làm cứng trong sương giá, bị bắt vào mắt anh và gửi ông tới phía sau, một quay cuồng, giọng nói rõ ràng không hợp lệ, nhưng tự hào hơn về nỗi đau của mình hơn bất cứ cựu chiến binh của những vết sẹo của mình, cũng giống như băng đảng của mình thực hiện các ban nhạc đứng của cơn bão và lái xe Seventh-ở phố từ làm vườn trong chuyến bay ô nhục. Đêm đó các băng nhóm tổ chức chiến thắng với một đống lửa hùng mạnh, trong khi đánh đập một, xem lễ kỷ niệm từ xa, bú vết bầm tím và cơn thịnh nộ của nó, và tuyển dụng vật chủ của nó cho ngày mai. Và vào đêm tiếp theo, kìa! lửa trại bị đốt cháy trong Seventh Street và không có trong thứ mười một. Vận mệnh của chiến tranh là proverbially hay thay đổi. Các ban nhạc đứng trong vườn đã được thực hiện nhiều lần kể từ khi cảnh sát lấy nó bởi cơn bão trong trận chiến với đám đông trong những năm bảy mươi, nhưng không có đám đông đã thành công mà ai kêu thật to cho "bánh mì hoặc máu." Nó có thể là tuyết chiến đấu đã là một loại an toàn-van cho huyết của tuổi trẻ để giữ cho nó nghịch ngợm tồi tệ hơn sau này. Có những điều tồi tệ hơn trong thế giới hơn là để cho các chàng trai có một quăng ra mà không gây thiệt hại lớn hơn có thể xảy đến với một con mắt bầm tím hoặc một ngón tay cái căng thẳng.

Trong góc, nơi cuộc chiến đã không giận dữ, và trong một trăm mét về phía sau, các ban nhạc nhỏ của chàng trai và cô gái đang bận rộn lăn quả bóng khổng lồ thành một người đàn ông tuyết hùng mạnh với một cây chổi cho một khẩu súng và bit than bị đánh cắp được cho đôi mắt và mũi, và làm cho các cuộc tấn công giả khi nó và khi một khác, cũng giống như các darlings nhỏ xinh xắn trong những lọn tóc và xà cạp đã làm trong các đường phố lên thị trấn, nhưng với niềm say mê bao giờ nên nhiều hơn nữa trong trò chơi của chúng. Rên la trong niềm vui tăng lên nhiều cửa sổ ở các khu chung cư, từ đó các bà mẹ đã trao đổi quan điểm với các nước láng giềng bên cạnh cửa như thời gian có thể xảy ra của "đánh vần o 'thời tiết," và cơ hội nhận được hoặc mất việc John hay Pat hậu quả. Người đàn ông tuyết đứng đó cho đến rất lâu sau khi tất cả những nghi ngờ đã được giải quyết trên những điểm tranh luận, giảm từ từ vào thời kỳ già yếu không nơi nương tựa mặc dù thỉnh thoảng vá. Nhưng từ lâu trước thời điểm đó, sương giá thành công tuyết đã mở đường cho sự xuống dốc trên đường phố đồi núi, và phát hiện ra vô số "slide" trong những người đã được phẳng, để niềm vui rất lớn của cậu bé nhỏ và bối rối của người lớn tuổi không nghi ngờ của mình. Với tất cả các sedateness của năm mươi năm của tôi, tôi thú nhận rằng tôi không thể cho đến ngày nay chống lại một "slide" trong một đường phố chung cư, với chuỗi bất tận của chàng trai và cô gái đi xuống nó với Lỗi chính hùng mạnh. Tôi đang bị ràng buộc để tham gia, kính đeo mắt, ô dù, và tất cả, có nguy cơ theo nghĩa đen đi xuống trong một đống với rất nhiều.

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Khó chịu và đau khổ

Khó chịu và đau khổ là thường những ý tưởng liên quan đến mùa đông sâu trong một thành phố lớn như New York, và có một thỏa thuận của nó, sự khó chịu cho tất cả chúng ta và đau khổ của người nghèo. Những tuyên bố chỉ rằng mùa đông năm ngoái Street-Cleaning Bộ carted đi và đổ vào sông 1.679.087 mét khối tuyết tại ba mươi xu một sân, và sau đó đã được nóng bỏng đổ lỗi vì đã rời bỏ chúng ta trong cháo, khá đo một và là đủ để thiết lập người nộp thuế để suy nghĩ. Sự đau khổ trong các khu chung cư của người nghèo là như thật, nhưng ngay cả đám mây đen của họ là không phải không có lớp lót bạc của nó. Nó gọi ra trong số những người có nhiều như đấu thầu một tổ chức từ thiện như là bao giờ sống giữa những người có ít hoặc không có gì và những người biết nhau cho anh em mà không cần sự nhắc nhở của một snap lạnh nặng hay một cơn bão lớn để nói cho họ biết về nó. Nhiều tiền đã được đổ vào kho bạc của xã hội từ thiện trong các snap lạnh lớn cuối cùng hơn họ có thể sử dụng để cứu trợ khẩn cấp; và quảng cáo thiếu thận trọng trên các tờ báo giật gân của đói mà được cho là đang ở nước ngoài gọi ra một cuộc biểu tình nhấn mạnh từ đại diện của các khu định cư của xã hội và của Hội tổ chức từ thiện, những người đã liên lạc ngay lập tức với những người nghèo. Các câu hỏi cũ cho dù một mùa thu nặng của tuyết không nhiều hơn tạo nên người đàn ông nghèo khổ đau nó gây ra đã nhận được một cuộc thảo luận rộng vào thời điểm đó, nhưng cuối cùng đã được mở lại như mọi khi. Sự thật đơn giản là nó mang lại cứu trợ riêng của mình để những người luôn luôn chỉ là trên bờ vực. Nó đặt họ làm việc, và người truy cập từ thiện thấy hiệu quả trong tiền lương đến, ngay cả khi chỉ cho một mùa giải ngắn gọn. Sự mất mát lớn hơn mà nó gây ra, và đó khách truy cập không nhìn thấy, là những người đang làm việc thường xuyên, và với người mà cô do đó không có mối quan tâm, trong đình chỉ tất cả các loại công việc khác hơn ngoài trời tuyết xúc.

Đi nó tất cả cùng nhau, và tôi không tin rằng ngay cả một câu thần chú bất thường của mùa đông mang trong đường mòn của mình tại New York tử đạo vô vọng như vậy để những người nghèo như ở các thành phố thế giới cũ, London ví dụ. Có gì đó trong bầu trời rõ ràng và không khí giằng thành phố của chúng tôi mà giữ các linh hồn lên đến thách thức thành công của bất cứ điều gì thiếu đói thực tế. Có tuân thủ với tôi từ ngày đêm chĩa ra về trong con hẻm London tối một ấn tượng của phòng màu đen và bồ hóng, và nản lòng, phụ nữ mắt đỏ thổi bao giờ hết khi cháy âm ỉ, đó là phong độ vượt quá bất cứ điều gì mà tôi từng gặp trong các khu chung cư dreariest đây. Bên ngoài, các đường phố nằm chôn trong sương mù và cháo mà không đưa cứu trợ đến cảm xúc.

Misery đủ Tôi đã thấy trong khu chung cư của New York; nhưng sâu như bóng tối trong bức tranh mùa đông của nó, nó không có bóng tối như vậy. Các newsboys và bánh sandwich-men ấm mình theo cách tử hầm trong Hai mươi ba đường và các nơi khác có oftener hơn không phải là một trò đùa đã sẵn sàng để crack với người qua đường, hoặc một bước khuôn nhỏ để làm giảm cảm xúc của mình và khôi phục lại lưu thông. Kẻ lang thang rất người bị treo bởi cánh tay của mình trên cửa sổ-thanh của sức mạnh nhà ở phố Houston và Broadway thỏa mãn trong ứng đối an toàn với các kỹ sư xuống trong chiều sâu, và cười khúc khích ở được nhiều hơn một trận đấu cho anh ta. Xuống đó nó luôn luôn là tháng bảy, cơn thịnh nộ của vua cơn bão bao giờ nên boisterously lên trên cấp độ. Các cửa sổ ở góc Mercer Street của tòa nhà là luôn luôn mở hoặc khác không có cửa sổ. Các không gian giữa các thanh thừa nhận cánh tay của một người đàn ông rất handily, và kết quả là luôn luôn có vào những đêm lạnh như nhiều tay chĩa xuống phía dưới tại các kỹ sư và nồi hơi của mình như là có khe hở trong hàng rào sắt. Những giấc ngủ Tramps, đình chỉ như vậy đêm dài, nướng tự luân phiên trên mặt trước và sau.

Sự hài hước tốt trong những hoàn cảnh không thuận tiện là một trong những đặc điểm của nhân dân ta không bao giờ đi ra một cách mạnh mẽ như khi khối mùa đông sông và bến cảng với băng và gây ra không có kết thúc rắc rối và bất tiện cho quân đội lớn của người lao động mà hàng ngày xâm nhập vào New York trong buổi sáng và khởi hành một lần nữa với hoàng hôn thu thập. Chuyến đi năm phút trên đôi khi mất hàng giờ sau đó, và không bao giờ có bất kỳ kể một trong những nơi có khả năng hạ cánh, một khi thuyền là trong dòng. Tôi đã có một lần, đã dành gần sáu giờ trên sông Đông phà, cố gắng vượt qua để Fulton Street ở Brooklyn, trong thời gian đó chúng tôi vòng quanh Đảo Thống đốc và thực hiện một chuyến tham quan không tự nguyện xuống vịnh. Đó là trong thử nghiệm Beecher, và chúng tôi đã có một số các luật sư của cả hai bên trên tàu, vì vậy mà tòa án đã phải hoãn ngày hôm đó trong khi chúng tôi cố gắng trường hợp giữa các băng tảng. Nhưng mặc dù mất thời gian rất tuyệt vời, nhưng tôi thấy không có dấu hiệu khó chịu trong những hành khách thông qua tất cả những chuyến đi. Tất cả mọi người thực hiện tốt nhất của một món hời xấu.

Nhiều người trong một thời gian kể từ khi, đã Tôi đứng kẹt trong một đám đông đói và mệt mỏi trên phà Ba mươi tư đường cho một giờ tại một thời điểm, xem những nỗ lực vô ích của phi công hạ cánh, trong khi tàu sau khi tàu đã đi ra ngoài không có hành khách , và đã nghe những tiếng cười và tiếng rên rỉ mà báo trước mỗi thất bại. Sau đó, khi cuối cùng thuyền chạm vào phần cuối của phiếu và một người đàn ông sau khi một tăng khi những đống lắc lư và dò dẫm đường nguy hiểm về phía bờ, cổ vũ mà đứng dậy và đi theo họ trên con đường của họ, với tất cả mọi người cung cấp tư vấn và khuyến khích, và chấp nhận nó trong cùng một cách tốt nhàu!

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Ấn tượng rất sớm

Ấn tượng rất sớm tôi nhận được của đô thị của Mỹ đã thông qua một hình ảnh in trong cuốn sách của con tôi đã được mang tên "Mùa đông ở New York." Nó cho thấy một bên sleighing, hoặc một nửa tá như vậy, bị bóp nghẹt đến tai trong lông thú, và đua với quyết tâm tàn nhẫn đối với một số địa điểm hay khác mà nằm ngoài trang, được bọc trong những bí ẩn mà cho đến cù các ưa thích trẻ con. Đối với nó là rõ ràng với tôi rằng đó không phải ngẫu nhiên mà tất cả họ đều đi theo cùng một cách. Có rõ ràng là một số giải thưởng đi tắt có trong chất thải của tuyết vẫy tay ra hiệu cho họ vào. Các văn bản đã cho tôi không có sợi chỉ để nó là cái gì. Nó chỉ khẳng định sự ấn tượng, được củng cố bởi sự ra đời của một man rợ bán khỏa thân người run lên wofully nhất ở phía trước, rằng New York là một nơi nào đó trong vòng tròn Bắc Cực và một thiên đường hoàn hảo cho một bé trai khỏe mạnh, những người có tuyết như tự nhiên như một con vịt mất nước. Tôi không biết làm thế nào phát hiện ra rằng họ đã có thể làm cho Gabe Case và chai rượu sâm banh của mình, mà luôn luôn chờ đợi những chiếc xe trượt tuyết đầu tiên trên đường, có thể đã xảy ra với tôi trong những ngày đó. Nhiều khả năng là một sự thất vọng đau khổ; cho ưa thích của tôi, bận rộn bao giờ hết với Uncas và Chingachgook và Natty Bumppo, có chắc chắn là một săn trâu, hoặc một cuộc phục kích, hoặc, ít nhất, một đám cháy lớn, sẵn sàng ở cuối đường. Nhưng đó là cuộc sống. Hy vọng ấp ủ nhất của nó phải được đầu hàng từng người một để các sự kiện tầm thường của sự tồn tại mỗi ngày. Tôi nhớ lại rõ ràng như thế nào nó cắt cho tôi để tim khi tôi lần đầu tiên bước lên sân khấu Broadway, với một lực lượng hải quân súng lục to lớn đeo quanh eo của tôi, để tìm thấy nó một con đường trải nhựa, thực sự đã mở, không có trâu trong tầm nhìn và không phải là một người đàn ông màu đỏ hoặc một hải ly túp lều.

Tuy nhiên, cuộc sống có bồi thường của nó cũng. Ở tuổi năm mươi tôi là sẵn sàng từ bỏ các vòng tròn Bắc Cực như tôi đã hy vọng của nó mười, với giá than trong hoàn cảnh khó khăn kinh niên của cậu bé của tôi khi anh có một xô phiền hà trong quần của mình: "O thân tôi quần của tôi treo lên và không treo xuống. "Và Gabe Case là một trao đổi chào đón nhiều nhất với tôi để phục kích, kể từ khi tôi đã rời ra khẩu súng lục và phần còn lại của vũ khí. Tôi lắng nghe những câu chuyện của cư dân lâu đời nhất, của mùa đông khi "tuyết nằm với các cửa sổ tầng hai trong Bowery," với mong muốn tha thiết rằng họ có thể không bao giờ trở lại, và bí mật hả hê hơn tiếng than khóc của ông rằng mùa có thay đổi và không phải là những gì họ được. Người đàn ông exuberantly tuyên bố rằng New York là nhận được có khí hậu mùa đông-khu nghỉ mát tốt nhất thế giới là bạn của tôi, và tôi không quan tâm nếu tôi không bao giờ nhìn thấy quả cầu tuyết khác. Than ôi, có! mặc dù Deerslayer và tôi vẫn còn trên các điều khoản cũ, tôi sợ bằng chứng là tôi đang già đi.

Trong bối cảnh của niềm hân hoan đến Boreas cũ, như mùa đông năm ngoái, ví dụ, và thổi xuống nhà tôi thẻ. Chỉ khi chúng ta nghĩ mình an toàn khi đề cập đến các trận bão tuyết lớn như là một quái dị, điều chưa từng có, và đã được nhà một cách an toàn trong bộ nhớ như thế nào chúng tôi thu thập hoa violet trong rừng ra ở Queens và giết muỗi trong nhà trong tuần lễ Giáng sinh, đến mùa đông ảm đạm và khóa các con sông và chôn chúng tôi lên đến cổ trong tuyết, trước khi ăn tối Lễ Tạ Ơn là lạnh. Sau đó, các mùa khi được nhiều người thèm muốn chai Gabe của đứng không có người nhận trên kệ trong sự dũng cảm của băng tốt cho đến nay vào năm mới, và đã giành chiến thắng sau đó theo nghĩa đen "bởi đầu" trên một con đường hầu như sương mai với màu trắng, có vẻ như một câu chuyện mà được kể, và chúng tôi nhận ra vĩ độ mà không cần trợ giúp nhiệt độ không thực hiện. Nó chỉ là trong mùa đông đặc biệt, sau khi tất cả, chúng tôi cho rằng lớp học một thời gian ngắn với Napoli. Greenland và dòng cực là không bao giờ dài trong việc khẳng định yêu cầu của họ và Santa Claus để tiến bộ không được kiểm soát để lò của chúng tôi.

Và bây giờ, khi ai đến với suy nghĩ của nó, những người sẽ nói chúng Nay vì lợi ích của một tấn than, hoặc hai mươi? Nếu một già đi, ông vẫn còn trẻ con. Có đứa bé nhỏ nhất tại thời điểm này rất trượt bên dưới cửa sổ của tôi với những tiếng la hét của niềm vui, vào mùa thu đầu tiên của mùa giải, mặc dù cuộc bầu cử Tháng Mười Một là chỉ một tuần biến mất, và nhanh nhạy các cô gái thuê trong khá thời trang của những ngày tuổi tốt , với nhân viên bán hàng của tiệm thực phẩm đóng dấu chân của mình tại cửa trở lại và ra ầm ầm hưởng của mình tại hoàn cảnh của cô trong một chìa khóa duy nhất Jack Frost có trong sổ sách. Một trăm ngàn cặp mắt trẻ em trai đang ăn cắp những cái nhìn lo lắng về phía cửa sổ trường học để ngày, kẻo ngừng cơn bão trước khi chúng được thốt ra, và sự chú ý rất ít được trả cho bài học của buổi sáng, tôi sẽ bảo đảm. Ai sẽ trao đổi bob-xe trượt tuyết và trượt và những thú vui của cơn bão xuống dốc cho mùa hè vĩnh cửu và mộc lan trong tháng Giêng? Không phải tôi, cho một chưa. Bản chất con người là, sau khi tất cả, mạnh mẽ hơn có vẻ như lúc ngọn lửa nghiên cứu. Tôi chưa bao giờ tuyên bố trong hội đồng quản trị của phó tế tại sao tôi đứng dậy để stoutly cho Bộ trưởng, chúng tôi gọi đó là mùa đông đến nhà thờ nhỏ của chúng tôi, -với phó tế theo quyết định đôi khi là khá phần tốt nhất của lòng dũng cảm, -nhưng tôi không xấu hổ về nó. Đó là đêm khi chúng tôi trở về nhà, và hàng xóm Connery đã cho chúng tôi một chuyến đi trên bob mới của mình xuống đồi lộng lẫy, -the toàn bộ hội đồng quản trị, người đàn ông và phụ nữ, -đó tôi đánh giá ông vì những gì ông thực sự là-mà chân kiên quyết ra đằng sau đó giữ chúng tôi trong khóa học của chúng tôi thẳng như một chết, làm tròn mỗi log và rạn san hô với các kỹ năng của một phi công sông, không bao giờ flinching một lần. Đó là chân đó đã làm nó; nhưng nó là, như tôi nghĩ, một chỉ số cho toàn bộ người đàn ông.

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

Ánh sáng đi ra ngoài

Ánh sáng đi ra ngoài; vinh quang nhạt dần. Các căn phòng trống, chỉ lạnh hơn và nhiều hơn nữa ủ rũ hơn trước, còn lại. Đứa trẻ rùng mình. Chỉ có buổi sáng hôm đó bác sĩ đã nói với mẹ rằng cô phải có thuốc và thực phẩm và sự ấm áp, hoặc cô phải đến bệnh viện lớn mà papa đã đi trước, khi tiền của họ đã được tất cả các chi tiêu. Nỗi buồn và muốn đã đặt mẹ trên giường ông đã hầu như không còn. Mỗi thanh của đồ nội thất, tất cả các khâu của quần áo mà tiền có thể được vay mượn, đã đi đến các tiệm cầm đồ. Cuối cùng, cô đã thực hiện mẹ của đám cưới-ring trả người bán thuốc. Bây giờ không có nhiều người, và họ không có gì để ăn. Trong một thời gian mẹ sẽ thức dậy, đói.

Cô bé bóp chết tiếng nấc cuối cùng và tăng nhanh chóng. Cô quấn con búp bê trong một chiếc khăn choàng xơ cũng như có thể, nhón chân đến cửa, và lắng nghe một chút thời gian để hơi thở yếu ớt của mẹ bị bệnh bên trong. Sau đó, cô đi ra ngoài, đóng cửa nhẹ nhàng phía sau cô, vì sợ cô đánh thức cô ấy.

Lên đường cô đi, cách cô biết rất tốt, một khối và một lượt vòng quanh góc saloon, ánh sáng hoàng hôn hôn theo dõi của đôi chân trần của mình trong tuyết khi cô đi, đến một cánh cửa rung chuông ồn ào khi cô mở nó ra và bước vào. Một mùi mốc tràn ngập căn phòng gần. Gói, lớn và nhỏ, lay chất cao trên kệ phía sau quầy mòn. Một người phụ nữ cẩu thả đã mặc cả với chủ tiệm cầm đồ về tiền bạc cho một chiếc váy cô đã mang cầm cố.

"Không phải là một trăm nhiều hơn một phần tư", ông nói, khinh bỉ, tung quần áo sang một bên. "Đó là một nửa mòn nó, kéo nó trở lại và ra trên các quầy sáu tháng. Đi nó hoặc rời khỏi nó. Hallo! Những gì chúng tôi có ở đây? Ít Finnegan, eh? Mẹ của bạn không chết chưa? Đó là trong các ngươi poorhouse sẽ là nếu cô ấy kéo dài lâu hơn nữa qua- gì. "

Ông đã lấy các gói từ tay những run rẩy của con búp bê và quý trải khăn choàng. Một lúc anh đứng nhìn chằm chằm trong sự ngạc nhiên câm ở nội dung của nó. Sau đó, ông bắt nó lên và ném nó với một lời thề tức giận trên sàn, nơi nó được rùng mình chống lại than-box.

"Nhận ra o 'ở đây, các ngươi Finnegan brat," ông hét lên; "Tôi sẽ Tache các ngươi đến một guyin 'o' tôi. I'll-"

Cánh cửa đóng lại với một tiếng nổ khi đứa trẻ sợ hãi, một mình trong đêm lạnh. Mặt trời không thấy nó về nhà sắp tới. Nó đã ẩn đằng sau những đám mây ban đêm, mệt mỏi của tầm nhìn của con người và sự tàn ác của mình.

Buổi tối đã mặc vào ban đêm. Các thành phố bận rộn ngủ. Xuống bến, bây giờ hoang vắng, một cậu bé nghèo ngồi trên bức tường thành, đói, chân đau, và run rẩy vì lạnh. Anh ngồi suy nghĩ của bạn bè và gia đình, hàng ngàn dặm trên biển, người mà ông đã bỏ sáu tháng trước khi đi số người lạ. Ông đã một mình từ bao giờ, nhưng không bao giờ nhiều hơn so với đêm hôm đó. Tiền của mình đi, không làm việc được tìm thấy, ông đã ngủ trên đường phố cho đêm. Ngày hôm đó anh đã ăn gì; ông thà chết chứ không cầu xin, và một trong hai ông phải làm ngay.

Có dòng sông tối vội vã dưới chân mình; của dòng xoáy nước không nhìn thấy thì thầm với anh nghỉ ngơi và hòa bình ông đã không biết đến từ-nó rất lạnh và những người đã có để chăm sóc, anh cay đắng nghĩ. Không ai biết. Anh di chuyển gần hơn một chút cạnh, và lắng nghe chăm chú hơn.

Một tiếng rên rỉ thấp rơi vào tai của mình, và một khuôn mặt ướt lạnh được ép đối với ông. Một con chó bị tật nhỏ mà đã cúi mình lặng lẽ bên cạnh anh nép trong lòng anh. Ông đã nhặt nó lên trên đường phố, như tuyệt vọng và không có bạn bè là chính mình, và nó đã ở lại của anh ta. Cảm ứng của nó nhớ lại anh ta với chính mình. Anh đứng dậy vội vàng, và, lấy con chó trong tay, đã đi đến đồn cảnh sát gần và hỏi để trú ngụ. Đây là lần đầu tiên ông đã chấp nhận thậm chí tổ chức từ thiện như vậy, và khi anh nằm xuống trên tấm ván thô của mình, ông ôm một cái mề đay vàng ít ông đeo quanh cổ của mình, liên kết cuối cùng với ngày tốt hơn, và nghĩ với một tiếng nấc khó khăn của gia đình. Trong nửa đêm thức dậy với một sự khởi đầu. Cái mặt dây chuyền đã biến mất. Một trong những Tramps người ngủ với anh ta đã lấy cắp nó. Với những giọt nước mắt cay đắng, ông đã đi lên và phàn nàn với trung sĩ tại bàn làm việc, và trung sĩ ra lệnh cho ông bị đuổi ra đường như một kẻ nói dối, nếu không phải là một tên trộm. Làm thế nào nên một cậu bé lang thang đã đến một cách trung thực bằng một cái mề đay vàng? Người gác cửa đưa anh ta ra như ông đã được đấu thầu, và khi con chó nhỏ cho thấy răng của nó, một cảnh sát tịch thu nó và đập nó cho đến chết trên bước.

*** **

Xa thành phố đang ngủ mặt trăng tăng tỏa sáng rộng trên các sáng lấp lánh nước. Nó bạc tuyết trên một sức khỏe cằn cỗi giữa hai bờ biển, và rút ngắn với mỗi phút đi qua bóng tối của vô số bia mộ, đó cũng là không có tên, chỉ có số. Máy cắt mà đập vào vô tội vạ không đánh thức những người ngủ ở đó. Trong các chiến hào sâu họ nói dối, vai kề vai, một đội quân của anh em, người vô gia cư trong cuộc sống, nhưng ở đây nghỉ ngơi và bình an. Ngang lớn đứng trên bờ biển cô đơn. Mặt trăng rọi tia sáng của nó khi nó trong lành im lặng và lũ lụt khu vườn của không rõ, chết unmourned với ánh sáng mềm mại của nó. Ra trên Sound ngư dân nhìn thấy nó nhấp nháy màu trắng trên bầu trời đầy sao, và trần đầu cung kính như thuyền của họ tăng tốc độ bằng cách, sinh trên cánh của gió Tây.

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Tầng trên nhón chân đi giày

Tầng trên nhón chân đi giày cảm thấy không ồn ào, thiên lệch về một công chuyện nhà, để các "hộ gia đình" tầng trên, nơi cô gái da trắng trẻ từ các khu chung cư The Bend và East Side sống trong chế độ nô lệ tồi tệ hơn, nếu không khó chịu hơn, hơn bất kỳ bếp với bóng và chuỗi-ách nô lệ của các đường ống. Bốn, tám, mười sáu, hai mươi lẻ như "ngôi nhà" trong chung cư này, disgracing tên rất của gia đình và gia đình, hôn nhân và lòng thành thật không phải là theo thỏa thuận.

Trong một căn phòng, giữa rèm cửa nửa rút ra trong đó tia nắng làm việc theo cách của mình trong, ba cô gái đang nằm trên giường ngủ càng nhiều, hút thuốc lá tất cả. Họ còn rất trẻ, "dưới tuổi", mặc dù mỗi một người có tài ăn nói sẽ thề tại tòa án để sự hài lòng của cảnh sát rằng cô ấy là mười sáu, và do đó miễn phí để làm cho sự lựa chọn xấu của riêng mình. Trong số này, một đã được đưa lên một trong những ngọn đồi gồ ghề của Maine; hai người khác là từ đám đông chung cư, hầu như không bỏ lỡ đó. Nhưng đồng hành của họ? Cô xoay các viên thuốc màu nâu dính trên đèn, chuẩn bị để điền vào các bát ống của mình với nó. Khi cô làm như vậy, các điệu múa tia nắng trên giường, hôn các đốm đỏ trên má cô phản bội bí mật bạo chúa của mình từ lâu đã được biết đến, -though với cô ấy nó được ẩn chưa, -đó các đường ống đã tuyên bố nạn nhân của nó và sẽ sớm vượt qua nó vào Dòng của Potter.

"Nell," nói rằng một trong chums của cô trong giường khác, một cái gì đó khuấy động trong cô bởi đèn flash, "Nell, bạn đã nghe từ các trang trại cũ đến nhà kể từ khi bạn đến đây?"

Nell biến một nửa xung quanh, với nướng dính trong tay, một cái nhìn xấu xí trên tính năng lãng phí của mình, một lời tuyên thệ thấp hèn trên môi cô.

"Để địa ngục với các trang trại cũ," bà nói, và đưa ống lên miệng hít nó tất cả, tất cả các bit, trong một hơi thở dài, sau đó rơi trở lại trên gối của mình trong cơn say.

Đó là những gì mặt trời của một ngày mùa đông đã thấy và nghe trong Mott Street.

Nó đã đi xa về phía tây, tìm kiếm nhiều góc tối tăm và vô ích tìm kiếm nhập cho người khác; đã mạ vàng với vô tư bằng các ngọn tháp của năm trăm nhà thờ và các phào tin của ba mươi ngàn khu chung cư, với hàng triệu người thuê nhà của họ và nhiều hơn nữa; đã mỉm cười can đảm và cổ vũ cho các bà mẹ bệnh nhân cố gắng để làm cho hầu hết cuộc sống trong đám đông đông đúc, mà có quá ít ánh nắng mặt trời cho đến nay; hy vọng sẽ làm việc cực nhọc cha phấn đấu sớm và muộn cho bánh mì để điền vào nhiều miệng kêu gọi được cho ăn.

Phần tóm tắt ngày tháng đã được chi cho đến nay. Bây giờ tia sáng của nó giảm qua sông Bắc và thắp sáng lên các cửa sổ của các khu chung cư trong nhà bếp và nghèo Gap Hell của. Trong Gap đặc biệt là họ đã thực hiện một chương trình dũng cảm; các cửa sổ của điên cũ khung nhà dưới gốc cây lớn mà ngồi trở lại từ đường phố trông như thể được làm bằng vàng bị đánh đập. Nhưng vinh quang không vượt qua ngưỡng. Trong vòng trời đã tối và ảm đạm và lạnh lẽo. Các phòng tại chân ọp ẹp, cầu thang vá trống rỗng. Người thuê cuối cùng đã bị đánh đến chết bởi chồng trong cơn tức giận say rượu của mình. Tia nắng mặt trời xa lánh tại chỗ mãi mãi về sau, mặc dù nó đã dài vì nó có thể làm ra các lớp đất sét màu đỏ từ nấm mốc trên sàn thối.

Tầng trên, trong căn gác lạnh, nơi gió rền rĩ buồn bã thông qua mỗi vết nứt mở, một cô bé ngồi khóc nức nở như thể trái tim của cô sẽ phá vỡ. Cô ôm một con búp bê cũ để ngực cô. Sơn đã biến mất khỏi khuôn mặt của nó; tóc vàng đang ở trong một mớ; quần áo của mình treo trong giẻ rách. Nhưng cô chỉ ôm nó gần gũi hơn. Đó là con búp bê của mình. Họ đã là bạn từ rất lâu, chia sẻ đói và khó khăn với nhau, và Now-

Những giọt nước mắt rơi nhanh hơn. Một giọt run rẩy khi má wan của con búp bê. Những tia nắng cuối cùng bắn xéo nó và làm cho nó lấp lánh như một viên ngọc vô giá. Vinh quang của nó phát triển và tràn ngập căn phòng. Đã qua rồi những bức tường màu đen, bóng tối và lạnh. Có sự ấm áp và ánh sáng và niềm vui. Tiếng nói vui vẻ và khuôn mặt vui mừng là tất cả về. Một bầy trẻ em nhảy múa với tiếng hò hân hoan về một cây Giáng sinh tuyệt vời ở giữa sàn. Khi chi nhánh treo trống và tiếng kèn và đồ chơi, và vô số nến lấp lánh như những ngôi sao xinh đẹp. Xa lên, ở phía trên đỉnh, búp bê, cô rất riêng, với cánh tay dang rộng, như thể kêu gọi được đưa xuống và ôm chầm lấy. Cô biết điều đó, biết nhiệm vụ học đã thấy thực Giáng sinh đầu tiên và duy nhất của cô, biết gương mặt hiền lành của cô giáo, và các văn bản trên tường, cô đã dạy cô giải thích rõ ràng: ". Trong danh Ngài" Tên của mình, người, cô đã nói, là các bạn trẻ bé. Ông cũng là người bạn búp bê của cô, và Ngài sẽ biết điều đó trong số những người lạ?

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Từ trên sân các tia nắng

Từ trên sân các tia nắng, vì nó leo lên tường, giảm slantingly qua cửa sổ căn gác từ đâu ban hành các âm thanh của búa thổi. Một người đàn ông với khuôn mặt cứng đứng trong ánh sáng của nó, đóng đinh vào nắp của một hộp xà phòng đã được một phần đầy rơm. Cái gì khác có; khi ông chuyển nắp mà không phù hợp với, cái nhìn của ánh nắng mặt trời rơi trên nó; nó là một đứa trẻ đã chết, một em bé trong một phiếu trắng, phân lớp trong rơm trong một hộp xà phòng cho một chiếc quan tài. Người đàn ông búa xuống nắp để mang nó đến trường của Potter. Tại giường quỳ mẹ, khô mắt, mê sảng vì đói đã giết chết đứa con của mình. Năm đói, trẻ em sợ hãi co rúm lại trong góc, hầu như không dám thì thầm khi họ nhìn từ người cha người mẹ trong việc chống khủng bố.

Có một tiếng gõ cửa đã bị chết đuối một lần, hai lần, trong tiếng ồn của búa trên quan tài nhỏ. Sau đó, nó đã được mở ra một cách nhẹ nhàng, và một phụ nữ trẻ đến với một giỏ. Một chút chéo bạc tỏa sáng trên ngực cô. Cô đã đi đến mẹ nghèo, và, đặt tay cô dịu dàng trên đầu cô, quỳ xuống của cô với những lời dịu dàng và yêu thương. Người phụ nữ nửa điên nghe với khuôn mặt ngăn chặn, sau đó đột nhiên bật khóc và giấu đầu đập rộn ràng của mình trong lòng của người khác.

Người đàn ông dừng lại búa và đăm đăm vào hai; trẻ em tụ tập xung quanh với vẻ ngấu nghiến như người truy cập lấy từ bánh mì giỏ, thịt cô, và trà. Ngay sau đó, với một cái nhìn tiếc nuối chia tay vào căn phòng gác mái trần, mặt trời-ray trượt đi, nán lại một chút về đối phó bên ngoài, và chạy trốn trên mái nhà.

Khi nó tăng tốc trên hành trình mùa đông ngày của nó, đã làm nó tỏa sáng vào bất kỳ cabin trong một đầm lầy hoang vắng Ailen hơn so với những Cherry Street "nhà"? Một đội quân của hàng ngàn, có một tươi sáng và bộ nhớ lành, chỉ truyền thống của gia đình, đó là cabin nghèo ở các đầm lầy hoang vu, được dồn trong doanh trại như vậy để ngày ở New York. Khoai tây họ có; có, và thịt ở bốn cent, thậm chí bảy. Bia cho một hương vị-không bao giờ không có bia. Nhưng nhà? Ngôi nhà đó là nhà, thậm chí trong một đầm lầy, với tình yêu của nó mà đã làm cho Ireland bất tử và một tháp của sức mạnh ở giữa cô đau khổ, những gì về điều đó? Không có ngôi nhà trong khu chung cư nghèo của New York.

Xuống con đường quanh co của Mulberry phố ở Bend ánh sáng mặt trời nghiêng vào trung tâm của Italy New York. Nó tỏa sáng khi bandannas và neckerchiefs vàng; trên khuôn mặt ngăm đen và quần ống túm vải to sợi; khi cô gái tóc đen, bà mẹ tại mười ba; khi máy chủ của các nơ-chân con lăn trong bụi bẩn; khi xe pedlers 'và rag hái loạng choạng dưới gánh nặng đe dọa để đè bẹp chúng từng bước. Tỏa sáng khi không có đếm Pasquales ở, làm việc, chạy không tải, và cờ bạc có. Tỏa sáng khi foulest filthiest và của khu chung cư của New York, khi Roost của Bandit, khi Chai Alley, trên nẻo đuờng ẩn dẫn đến hang của Tramps. Tỏa sáng trên sân khấu của cuộc tàn sát trẻ sơ sinh hàng năm. Chiếu vào cốt lõi hôi của khu ổ chuột của New York mà là cuối cùng để đi đến vương quốc của những kỷ niệm xấu vì con người văn minh có thể không nhìn nhận nó và sống mà không đỏ mặt.

Nó liếc nhìn quá khứ rag-shop trong hầm, từ đâu trào ra stenches độc thị trấn, vào một căn hộ ba chuyến bay lên rằng tổ chức hai phụ nữ, một trẻ, người già khác và cong. Một trong những trẻ đã có một con mình cho bú. Cô đã được rocking nó dịu dàng trong vòng tay của mình, hát bằng tiếng Ý mềm một bài hát ru, trong khi bà già nghe háo hức, khuỷu tay lên đầu gối của cô, và một đường ống đất sét to mà lùn, đen với tuổi tác, giữa hai hàm răng của mình. Đôi mắt cô đã được thiết lập trên tường, trên đó các giấy mốc treo tả tơi, phù hợp với khung cho phòng khốn khổ, nghèo đói, nhưng họ thấy không nghèo cũng không muốn; chân tay tuổi cô cảm thấy không phải là dự thảo lạnh từ bên ngoài, trong đó họ rùng mình; cô nhìn xa trên biển cho đến nắng Italy, có âm nhạc là trong tai cô.

"O dolce Napoli," cô thì thầm giữa hàm răng của mình, "O suol beato-"

Bài hát kết thúc trong một vụ nổ đau buồn đam mê. Các bà già và em bé thức dậy cùng một lúc. Họ không phải là trong nắng Italy; không thuộc miền nam, bầu trời quang đãng. Họ đang ở trong "The Bend," trong Mulberry Street, và gió mùa đông làm rung chuyển cửa như thể nó sẽ nói, trong ngôn ngữ của quê hương mới, vùng đất của tự do: "Ít nhạc Hơn nữa công việc Root, con heo, hoặc chết! "

Xung quanh góc tia nắng nhảy múa với gió vào Mott Street, nhấc áo của một người Trung hoa và làm cho nó chơi tag với Pigtail của mình. Nó được sử dụng anh ta vì vậy khoảng rằng ông rất vui khi bỏ từ nó xuống một hầm đường đó đã cho ra khói thuốc phiện đủ mạnh để đe dọa ngay cả những cơn gió bắc từ mục đích của nó. Đế giày cảm thấy ông đã chứng minh khi ông biến mất xuống các bậc thang mà thông qua các bước hầm. Xuống đó, nơi ánh sáng mặt trời không bao giờ đến, một nhóm các màu vàng, hột hạnh nhân người đàn ông đã cúi xuống một bảng chơi fan-tan. Linh hồn của họ trong trò chơi, mỗi giảng viên của cong tâm về vấn đề và đe dọa. Một trong những áo mà thờ ơ với những gì đã đi vào đã được kéo dài trên một tấm thảm trong một góc. Một đầu của một ống vụng về trong miệng của mình, các tổ chức khác hơn một chút tinh thần đèn trên đi văng mà anh nằm. Một cái gì đó xao xuyến trong ngọn lửa với một hăng, mùi khó chịu. Người hút thuốc hít một dự thảo dài, hít khói trắng, sau đó chìm lại trên chiếc ghế của mình trong nội dung vô nghĩa.

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Mặt trời tháng mười hai

Mặt trời tháng mười hai chiếu rõ ràng và lạnh trên thành phố. Nó tỏa sáng khi giàu và nghèo. Nó tỏa sáng vào nhà của những người giàu có trên những con đường và trong các đường phố lên thị trấn, và vào tòa án và những lối đi bao bọc bởi khu chung cư cao chót vót xuống thị trấn. Nó tỏa sáng khi đám đông người mua sắm kỳ nghỉ bận rộn đi ra ngoài và tại các cửa hàng lớn, mang theo bó lớn và nhỏ, tất cả như nhau đầy Giáng sinh cổ vũ và tin nhắn vui lòng từ Santa Claus.

Nó rọi xuống để gayly và hoàn toàn vui vẻ ở đó, kết thúc tốt đẹp và áo khoác đã cởi khuy cho những cơn gió bắc để chơi với. "My, không phải là nó là một ngày tốt đẹp?" cho biết một phụ nữ trẻ trong một vai lông mũi cho bạn bè, dừng lại để hôn và so sánh danh sách các món quà Giáng sinh.

"Hầu hết quá nóng," là câu trả lời, và bạn bè thông qua ngày. Có sự ấm áp trong và ngoài. Cuộc sống là rất dễ chịu dưới ánh mặt trời Giáng sinh lên trên đại lộ.

Xuống ở Cherry Street tia nắng mặt trời trèo qua một hàng khu chung cư cao với một nỗ lực dường như cạn kiệt tất cả các cuộc sống mà trong đó, và rơi vào một khối bẩn, nửa nghẹn ngào với xe tải, với thùng tro và rác thải của tất cả các các loại, trong đó bụi đã được quay cuồng trong các đám mây khi thất thường, vụ nổ run rẩy mà tìm kiếm mọi ngóc ngách của doanh trại lớn. Họ rơi vào một cô bé, chân trần và rách rưới, người đã đấu tranh ra khỏi một con hẻm với một bình bị phá vỡ trong bàn tay cáu bẩn của mình, ngược gió mà đặt xuống khe hẹp như dự thảo thông qua một ống khói nhà máy lớn. Chỉ cần ở cửa ngõ mất của mình với một vòng xoáy bất ngờ, một cơn lốc bụi và trôi tro, ném cô khá ra khỏi đôi chân của mình, xé từ nắm lấy khăn choàng sờn cô ôm chặt lấy cổ họng của cô, và đặt cô ấy xuống ở saloon cửa khó thở và một nửa bao phủ. Cô đã có chỉ là thời gian để né tránh thông qua bão cửa trước khi một cơn lốc cuốn huýt sáo xuống các đường phố.

"My, nhưng không phải là nó lạnh không?" cô nói, khi cô lắc bụi ra khỏi chiếc khăn choàng của mình và thiết lập bình xuống trên quầy bar. "Gimme một pint," đặt xuống một vài đồng xu đã được bọc trong một góc của khăn choàng, "mẹ nói và làm cho nó tốt và đầy đủ."

"All'us cách với youse trẻ em, muốn có một thùng khi yees trả fer một pint," gầm gừ bartender. "Có, chạy dọc theo, và không ngươi treo xung quanh bếp mà không còn nữa. Chúng tôi không phải là một hơi heatin 'khối fer không có gì."

Cô bé nắm chặt chiếc khăn choàng của mình và bình, và trượt ra ngoài đường, nơi gió nằm trong cuộc phục kích và nhanh chóng mang xuống trên của mình trong trụ cột của xoáy bụi ngay sau khi cô xuất hiện. Tuy nhiên, ánh nắng mặt trời mà thương hại đôi chân trần của mình và ít bàn tay đông lạnh đóng một trick vào tuổi Boreas-nó cho thấy cô ấy một cách giữa các trụ cột, và chỉ váy của cô đã bị bắt bởi một và xoay trên đầu cô khi cô né vào con hẻm của mình. Nó nhìn trộm sau nửa của mình xuống vực thẳm đen tối của nó, nơi nó có vẻ lạnh hơn cả trên đường phố ảm đạm, nhưng nó đã để lại cô.

Nó không thấy lặn của mình thông qua việc mở doorless vào một phòng nơi không có ánh nắng mặt trời-ray đã từng bước vào. Nó không thể tìm thấy con đường của mình trong đó có nó đã cố gắng. Nhưng lên, cầu thang hẹp squeaking cô gái với bình đã leo. Lên một chuyến bay của cầu thang, qua một nút thắt của trẻ em, trẻ sơ sinh một nửa, bày đồng xu vào hạ cánh, trên rửa bồn tắm và bedsteads rằng vướng bận các nhà làm sạch tiếp theo xảy ra trong đó "phẳng"; đó là để nói, thặng dư của lỗi đã được bật ra với dầu khí và một lông-up vẫn còn một, qua một cánh cửa nửa mở thông qua đó đến tiếng ồn của brawling và lời nguyền. Cô né tránh và nhanh chóng tăng cô bước một chút cho đến khi cô đứng thở hổn hển trước khi một cánh cửa trên hạ cánh thứ tư mà mở ra dễ dàng như cô đẩy nó bằng chân trần của cô.

Một căn phòng hầu như không có các thanh hoặc giẻ người ta có thể làm cho xứng đáng với tên gọi của đồ nội thất. Hai chiếc ghế, một với một tấm trở lại, các khác trên ba chân, bên cạnh một chiếc bàn ọp ẹp mà đứng thẳng chỉ bằng cách dựa lưng vào tường. Trên sàn chưa rửa một đống rơm phủ bằng bedtick bẩn cho một giường; một slop-xô có mùi hôi ở giữa của căn phòng; một bếp điên, và mặt sau của nó một cánh cửa hoặc khoảng cách mở cửa khi bóng tối. Có cái gì đó trong đó, nhưng nó là cái gì chỉ có thể phỏng đoán từ một ngáy nặng lên xuống thường xuyên. Đây là phòng ngủ của căn hộ, có cửa sổ, không có không khí, và sunless, nhưng ở một mức giá thuê một millionnaire sẽ tố cáo như vụ cướp.

"Đó là bạn, Liza?" một giọng nói đã phát hiện ra một người phụ nữ cúi xuống bếp. "Chạy 'n' được childer. Sẵn sàng của Dinner".

Mặt trời mùa đông liếc nhìn xuống bức tường của chung cư đối diện, với một nỗ lực tuyệt vọng để cổ vũ sân sau, có thể nhìn trộm qua cửa sổ một trong những phòng ở Bà McGroarty của "phẳng", có cửa sổ mà không được phủ một lớp bụi lứa tuổi, và phát hiện ra rằng bữa tiệc tối trong hành động. Nó có thể đã tìm thấy một số điểm như nó trong hẻm. Bốn trẻ em rối bù, bản sao mỗi người theo cách của Liza và mẹ của họ, bà McGroarty, người "đã rửa" cho một cuộc sống của mình. Một xương thịt, một "cắt" từ người bán thịt tại bốn cent một pound, dưa chua màu xanh lá cây, bánh mì cũ và bia. Bia cho bốn, một sup quanh, em bé bao gồm. Tại sao không? Đó là một trong những thưởng thức ray tìm kiếm sẽ tìm thấy ở đó. Khoai tây có, quá khoai tây và thịt! Nói không phải người nghèo ở các khu chung cư đang đói. Tại New York chỉ có những người chết đói người không thể có được công việc và không có can đảm để cầu xin. Năm mươi ngàn luôn luôn ra khỏi một công việc, nói là những người giả vờ biết. Một nửa triệu vòng yêu cầu và nhận được từ thiện trong tám năm, nói rằng thống kê của Tổ chức từ thiện. Bất kỳ ai có thể đi vòng quanh và xem cho chính mình mà không ai cần chết đói ở New York.

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Các tính năng bổ sung newsboys

Các tính năng bổ sung newsboys đã khóc đêm của họ khi toa xe Undertaker Reardon của chạy bộ trên Bowery với cơ thể Nigger Martha trong đó. Cô đã được các bác sĩ sự trơn trượt, như em đã làm cảnh sát nhiều lần. Một người bạn của cô, một người Ý trong The Bend, đã thuê người nhận để "làm điều đó đúng," và Nigger Martha đã có một đám tang.

Tất cả các Bowery đến sự trỗi dậy. Các tất cả các nighters- từ Chatham Square để Bleecker Street trooped lên đến đỉnh tầng căn hộ trong chung cư Forsyth phố nơi Nigger Martha đã được đặt ra. Ở đó, họ ngồi xung quanh, nói ít và uống nhiều. Nó không phải là một đám đông vui vẻ.

The Bowery vào ban đêm là không vui vẻ trong sự hiện diện của The Mystery. Một nỗ lực của mình là để có được ra khỏi nó, để quên-điều nó không bao giờ có thể làm. Khi ra khỏi tầm nhìn của nó carouses boisterously, như trẻ em hát và hò hét trong đêm tối để thuyết phục bản thân rằng họ không sợ. Và một số người nghe nghĩ rằng nó hạnh phúc.

Sáng chói Rose là bậc thầy của các nghi lễ và giữ cửa. Điều này cho một mục đích. Trong cuộc sống Nigger Martha đã có một kẻ thù mà cô ghét-cock-eyed Grace. Giống như tất cả các loại của mình, Nigger Martha là mê tín dị đoan. Mắt ác của Grace bao giờ mang lại may mắn của cô khi cô đi qua con đường của cô ấy, và cô ấy xa lánh mình như là ôn dịch. Khi vô tình cô bắt gặp cô, cô quay lại khi đi ngang và nhổ hai lần qua vai trái của cô. Và Grace, với dã tâm trắng trên khuôn mặt xấu xa của mình, hắt hủi cô.

"Tôi không muốn," Nigger Martha đã nói một đêm trong phiên điều trần của sáng chói Rose- "Tôi không muốn điều đó điều cock-mắt nhìn vào cơ thể của tôi khi tôi chết. Cô ấy sẽ cho tôi cứng may mắn trong ngôi mộ nào. "

Và sáng chói Rose đã ở đó để thấy rằng cock-eyed Grace đã không đến đánh thức.

Cô ấy đã đến. Cô lao động lên cầu thang dài, và gõ cửa, không có ai có thể biết mục đích gì trong trái tim cô. Nếu đó là một tia hy vọng cuối cùng của tốt, của sự tha thứ, nó đã nhanh chóng squelched. Đó là sáng chói Rose đã mở cửa.

"Bạn không thể đến đây," cô nói cộc lốc. "Bạn biết cô ấy ghét bạn. Cô không muốn bạn nhìn cứng của mình."

Mặt Cock mắt của Grace đã tăng trưởng thiết lập với sự tức giận. Lời nguyền của cô đã được nghe bên trong. Cô bị đe dọa chiến đấu, nhưng bỏ nó.

"Được rồi," cô nói khi cô đi xuống. "Tôi sẽ sửa chữa bạn, sáng chói Rose!"

Đó là vào vị trí chính xác nơi Nigger Martha đã ngồi và chết mà Grace đã gặp kẻ thù của mình trong đêm sau khi tang lễ. Lizzie La Blanche, cô gái của biển, đã có; Elsie Specs, Little Mame, và Jack the Dog, khó khăn nhất của tất cả các cô gái, những người vì lý do đó đã thu được tên của "Thị trưởng của Bowery." Cô brooked không có đối thủ. Tất cả đều trong tầm tay khi hai kẻ thù gặp dưới ánh sáng hồ quang.

Cock mắt Grace lên tiếng thách thức.

"Bây giờ, bạn ít sáng chói Rose," cô nói, "Tôi đang goin 'để làm các ngươi fer shuttin' của tôi ra o 'sau Nigger Martha."

Với ra rằng đến hatpin cô, và cô đã thực hiện một mũi kiếm đâm thẳng vào sáng chói Rose. Người kia là về bảo vệ cô. Hatpin trong tay, cô né tránh lực đẩy và lao trở lại. Trong một khoảnh khắc các cô gái đã thực hiện một vòng về hai, tắt chúng ra khỏi tầm nhìn. Trong đó những người phụ nữ tuyệt vọng đẩy và né tránh, sao lưu và bình phương ra, nhảy như hổ khi họ nhìn thấy một mở. Mũ của họ đã giảm đi, tóc của họ đã giảm, và ghét háo hức lấp lánh trong mắt họ. Đó là một trận chiến cho cuộc sống; vì không có con dao găm hơn chết người hơn so với những phụ nữ mang hatpin, chủ yếu như một vũ khí phòng thủ trong giờ cần.

Họ đã cân bằng với nhau. Sáng chói Rose đã lên mềm mại cao cấp của chi cho ác ý dồn nén của người khác. Grace nhằm đột phá của mình vào mặt đối thủ của mình. Cô đã cố gắng để đạt được ánh mắt của cô. Khi thép sắc nét chỉ đâm má sáng chói của Rose và lấy máu. Trong lần lượt tiếp theo hatpin Rose đã vượt qua trong vòng một phần tư inch của tĩnh mạch cảnh Grace.

Nhưng cú đánh gần như ném cô ra khỏi đôi chân của mình, và cô ấy đã ở lòng thương xót kẻ thù của cô. Với một lời thề ác quái vật đâm đầy đủ tại khuôn mặt của cô cũng giống như cảnh sát, người đã đi qua đám đông không quan sát, để ý là nó khi chiến đấu, bị loại thép từ tay cô.

Vào lúc nửa đêm hai hags rối bời với khuôn mặt phẳng chống lại các quán bar của các tế bào liền kề trong đồn cảnh sát đã ném nguyền rủa xéo vào nhau và người gác cửa điên cuồng. Sau Nigger Martha đã nhận được kết thúc thích hợp và tiền sắc phong của nó.

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Một người phụ nữ

Một người phụ nữ với khuôn mặt của tất cả khô và blotched bởi một cái gì đó đã bị đốt qua da ngồi dựng lên ở ngưỡng cửa của một nhà hàng Bowery tại 4:00 vào buổi sáng, vô nghĩa, dường như sắp chết. Một cảnh sát đứng đó, nhìn lo lắng lên đường và tư vấn đồng hồ. Trong khoảng thời gian ông lắc mình để chắc chắn rằng cô đã không chết. Trôi dạt của Bowery được sinh ra theo cách đó eddied về, ý định vào những gì đang xảy ra. Một người đàn ông ít người béo lùn lưỡi qua đám đông và chăm chú nhìn vào khuôn mặt của người phụ nữ.

"Phù!" ông nói, "đó là Nigger Martha! Những gì được gettin 'vào các cô gái trên Bowery Tôi không biết. Cô ấy là bạn thân của cô Ghi Maggie của tôi?".

Điều này đến người bảo vệ về khối. Người bảo vệ nhớ. Anh ấy biết tất cả mọi thứ mà đi vào trong các Bowery. Maggie là con gái bướng bỉnh của một người thợ giặt quần áo đàng hoàng, và đã tự sát bằng cách uống axit carbolic ít hơn một tháng trước. Cô đã mệt mỏi của Bowery. Nigger Martha là một trong những người bạn của cô. Và bây giờ cô đã theo gương của cô.

Cô say rượu khi cô đã làm nó. Đó là trong ly của họ rằng một cái nhìn thoáng qua về cuộc đời họ đi giao dịch cho các đường phố đôi khi đi kèm với những khốn, có hối hận không phải chịu.

Nó đến như vậy để Nigger Martha. Mười phút trước, cô đã ngồi với hai bạn đồng hành mang lại lợi ích trong hàu saloon cửa tiếp theo, thảo luận về đánh bắt ban đêm của họ. Elsie "Thông số kỹ thuật" là một trong hai; các khác đã được biết đến với đường phố đơn giản là Mame. Elsie đeo kính, một điều đủ trong Bowery bất thường để xứng đáng được công nhận. Từ sự hiện diện của họ Martha tăng đột ngột, để kéo một lọ từ trong túi ra. Mame nhìn thấy nó, và biết những gì nó có nghĩa là trong hài hước nặng đó là khi Nigger Martha, cô đánh nó từ tay cô với một tiêu-box. Nó rơi, nhưng đã không bị hỏng. Người phụ nữ nhặt nó lên, và lảo đảo ra, nuốt nội dung của nó trên vỉa hè, đó là, càng nhiều càng đi vào miệng. Phần lớn đã đi qua khuôn mặt của cô, đốt nó. Cô ngã thét lên.

Sau đó, đến đám đông. The Bowery không bao giờ ngủ. Viên cảnh sát trên beat đặt mình ở cửa và gửi một cuộc gọi vội vàng cho xe cứu thương. Nó đến cuối cùng, và Nigger Martha đã được đưa đến bệnh viện.

Như Mame nói với nó, vì vậy nó đã được ghi trong hồ sơ cảnh sát, với việc bổ sung rằng cô là bất cứ nơi nào 40-50 tuổi. Đó là phần kỳ lạ của nó. Nó không phải là thường xuyên mà bất kỳ một kéo dài ra một thế hệ trong Bowery. Nigger Martha đã làm. Đầu của cô là cách trở lại trong những ngày sung sướng của Billy McGlory và Owney Geoghegan. Xuất hiện đầu tiên của cô nhớ là vào dịp sự trỗi dậy giả họ dậy lúc Geoghegan cho Cảnh sát trưởng Foley khi ông đã bị phá vỡ. Đó là vào những ngày khi bổ nhào giữ được thực hiện và đã phá vỡ đội trưởng cảnh sát, và đã không có bí mật của nó. Billy McGlory không. Kể từ đó, Martha là trên đường phố.

Trong thời gian cô nhặt Maggie Mooney, và họ đã nhận được thân mật. Tình bạn của Bowery vào ban đêm có thể không phải của một loại rất cao quý, nhưng khi cái chết phá vỡ chúng nó lá không có gì để sống sót. Đó là lý do tự tử có xảy ra trong cặp. Câu chuyện của Tilly Lorrison và nghịch ngợm đến từ Tenderloin cách đây không lâu. Đây một trong những Maggie Mooney và Nigger Martha là của họ hơn nữa.

Trong mỗi trường hợp nó là trẻ, một trong những khu vực gần cuộc sống mà là mãi mãi quá khứ, những người đã bước đầu tiên, trong tuyệt vọng. Theo khác. Với cô đó là liên kết cuối cùng với cái gì đó đã từ lâu không còn là bất cứ điều gì nhưng một giấc mơ, mà đã bị hỏng. Nhưng nếu không có cuộc sống giấc mơ đã không thể chịu nổi, trong Tenderloin và trên Bowery.

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Có một cô bé ở phường sởi

Có một cô bé ở phường sởi đã được những người sẽ chỉ ăn khi cô y tá ngồi bằng cách nghiền ra "Nancy Lee." Cô ấy không thể được thực hiện để nuốt một ngụm trên bất kỳ điều kiện khác. Không có y tá khác và không có điều chỉnh khác nhưng "Nancy Lee" sẽ làm, không phải là "Star-Spangled Banner" hay "Các em bé trên khối của chúng tôi." Cho dù đó là Nancy tất cả bằng cách tự du dương của mình, hoặc hình ảnh xinh đẹp của cô trong bộ đồ của một thủy thủ trên nắp hộp, hoặc hai và các y tá và ăn tối với nhau, phục vụ để làm dịu cô, là một câu hỏi của một số mối quan tâm đến hòn đảo này, kể từ khi Nancy và y tá đã có dấu hiệu đưa ra với nhau.

Ba trong số sáu con cừu đã được mua với giá bèo tám mươi chín xu một chiếc, con chiên bị ném vào như cân nặng, đang gặm cỏ trên bãi cỏ hỗn hợp sởi trên trên bờ biển phía đông của hòn đảo, với một nàng tiên trong buổi tối ăn mặc để mắt đến họ chứ không phải khinh khỉnh trong tầm với của đầy nước mắt Annie Cullum. Annie là một mồ côi từ tị nạn tạm thời tạm trú ở đây. Các bệnh sởi và sốt đỏ tươi là điều duy nhất mà bao giờ lấy lòng cô ấy trong cuộc sống nhỏ bé của mình. Họ giải quyết của mình cả hai cùng một lúc, và người nghèo Annie, sau khi tranh đấu một sáu hoặc tám tuần với họ, có chỉ là về đủ lòng dũng cảm còn lại để khóc khi ai nhìn cô.

Ba con cừu len và một nàng tiên cùng một lúc đã bị cướp của cô tất cả hy vọng, và ở giữa của nó tất cả các cô khóc như thể trái tim của cô sẽ phá vỡ. Ngay cả khi các y tá kéo một trong những muttonheads unresisting, và nó phát ra một tiếng "Baa-a," cô dừng lại chỉ cho một hoặc hai giây và sau đó kêu la ai oán nữa. Cừu trông khá ngạc nhiên, vì họ có quyền. Họ đã đến được công ty ổn định ít Annie, cô và cô bạn đồng bệnh 'trong phường hỗn hợp sởi. Các bãi cỏ tam giác khi mà họ đang truy cập là của họ để nô đùa trên khi mặt trời chiếu sáng, nhưng qua đi bộ tiếp giáp với nó họ không bao giờ có thể, nhiều hơn bất kỳ những đứa trẻ mà họ chơi. Pháp luật thuộc về tiêu pha cai trị hòn đảo họ đang ở trên. Habeas corpus và hiến pháp ngăn chặn ngắn của phà. Ngay cả quyền Comstock của không vượt qua nó: một trong những ngoại lệ đối với quy tắc mà con búp bê và cừu và trẻ sơ sinh không được tham gia phường để tránh là có lợi cho những con búp bê cao su, và các nghi thức của hòn đảo này đòi hỏi họ phải sa thải áo khoác len của họ và chạy đi gọi cũng giống như các nhà máy chuyển chúng ra, mà không có một khâu hay đập vụn của bất kỳ loại trên.

Đối với phần còn lại, họ được giao, trẻ sơ sinh, y tá, cừu, lắc, xe lửa và đường sắt, sởi của họ riêng biệt, ban đỏ, và những bãi cỏ bạch hầu, phường, và phải có nội dung ở lại. Một con cừu có thể được chuyển từ phường đỏ-sốt với người bảo trợ của mình cho hỗn hợp sởi hoặc bạch hầu, khi các triệu chứng của một trong những bệnh xuất hiện, như họ thường làm; nhưng nó không thể sau đó trở lại một lần nữa, vì sợ rằng nó mang những hạt giống của sự lây lan mới để những người bạn cũ của mình.

Ngay cả các nàng tiên được đặt dưới lệnh cấm có sự nghi ngờ của các hiệp hội ác như vậy, và, một khi họ đã vượt qua đường, không được phép quay trở lại để tham nhũng cách cư xử tốt của những đứa trẻ chỉ có một đơn khiếu nại.

Pauline Meyer, lớn hơn của hai cô gái trên lưng tôm hỗn hợp sởi, -the khác là không có bạn bè Annie, -has chỉ đủ sức mạnh để cười khi đầu cừu của cô được kéo. Cô đã có mặt trên các giới hạn của một phường khác sau bốn tháng, và đã có tất cả mọi thứ, ngắn của bệnh thương hàn và bệnh đậu mùa, hòn đảo này có đủ khả năng.

Nó là một ngạc nhiên rằng có một tiếng cười còn lại trong toàn bộ cơ thể teo nhỏ của cô sau khi tất cả; nhưng có, và nụ cười trên khuôn mặt của cô đạt đến gần như từ tai nghe, khi cô móc nàng tiên lớn nhất ở một cánh tay rất ít stouter hơn đậu quạt của một cậu bé, và nghe thấy tiếng kêu của dê cừu. Tại sao, đó là một nụ cười trên khuôn mặt kinh khủng sẽ nghĩ rằng giá trị năm mươi đô la của mình bằng cách người bạn của trẻ em, ông có thể nhìn thấy nó. Pauline là con của di dân Thụy Điển. Cô và Annie sẽ không chiến đấu trên những con chiên của họ và những con búp bê của họ, chứ không phải trong nhiều tuần. Họ không thể. Họ thậm chí không thể đứng lên.

Một trong những đoàn tàu đường sắt, được vẽ bởi một động cơ thiếc vinh quang, với tên gọi "Liên minh" sơn trên xe taxi, được làm trên lưng tôm cho cậu bé với ho gà trong tòa nhà bên cạnh. Nhưng nó sẽ không đạt được điều đó; nó được kiểm dịch. Nhưng nó sẽ có rất nhiều tập thể dục. Ít tay đang nóng lòng muốn giữ nó trong một trong những cũi bên trong. Có ba mươi sáu trẻ em bị bệnh trên đảo chỉ bây giờ, khoảng một nửa trong số họ chàng trai, những người sẽ tìm thấy nhiều sử dụng cho các quả bóng và những thứ ngay sau khi họ nhận được về. Làm thế nào những cơ sở, quả bóng phải được giữ trong giới hạn là một bí ẩn vô vọng các bác sĩ đang khó hiểu hơn.

Thậm chí nếu nines được tổ chức tại mỗi phường, như đã được đề xuất, rất khó để xem làm thế nào họ có thể được phép chơi với nhau, khi họ muốn, tất nhiên, ngay khi họ có thể dáng đi về. Nó sẽ là một cái gì đó, mặc dù, một bệnh đậu mùa chín đọ sức với các scarlets hoặc các bệnh sởi, với một trọng tài từ khu hỗn hợp!

Người phụ nữ già sống trong một chiếc giày, là cao su, là một nhân vật đặc quyền, và là đi trên một cuộc gọi trong đỏ tươi nữ, nói rằng y tá. Đó là một điều tốt mà cô đã được thực hiện theo cách đó, vì cô là rất phổ biến. Vì vậy, là Mother Goose và mười đồng đồ chơi cao su của mình. Con gấu và người đàn ông mà tấn công luân phiên một cái đe bằng gỗ với một cái búa như trên là hầu như không kém phần sôi động với tâm trí trẻ con; nhưng, là gỗ, họ là học sinh nội trú ổn định gắn liền vĩnh viễn mỗi phường của mình. The Dominos rơi vào rất nhiều các scarlets nam. Phường có một nửa tá những người đàn ông trưởng thành trong đó hiện nay, và họ chưa bao giờ một lần bị mất tầm nhìn của các khối nhỏ màu đen kể từ khi họ lần đầu tiên nhìn thấy họ.